Tô Diệu nhìn Kiều Hạ Linh bằng ánh mắt sắc lạnh toát lên sự cay độc: “Mày còn dám hỏi tao sao con khốn… tối qua mày lại dám câu dẫn tổng giám đốc… công sức của tao bỏ ra mày lại là kẻ được lợi đúng là tiện nhân mà”.
Tô Diệu vừa nói vừa sấn tới đưa tay nắm tóc của Kiều Hạ Linh giật mạnh mấy cái làm cho mái tóc mượt dày của cô trở nên rối bù cả lên.