Bước ra đến cửa nghĩ thế nào nó lại quay vào. Như vậy thì mình vẫn chưa được thấy bướm của chị. Khống biết thế nào nhỉ?Nó lại quay lại chỗ cũ. Chị dường như ngủ say hơn, tiếng thở rất sâu. Nó vẫn chưa yên tâm, miệng thì gọi tay lay chị: Chị Hằng, chị Hằng…Vẫn không có phản ứng gì. Vậy là yên tâm – Nó nghĩ thầm.