Em mắt vẫn nhắm nghiền, hơi thở cũng đứt quãng, khi tôi dừng tay lại em khẽ mở mắt nhìn tôi, e ngại, thật đáng yêu biết bao.
Tôi không xuống dưới mà vẫn ở ngang người em, khẽ luồn tay kéo chiếc quần slip của em từ từ, giờ em đã nhẹ nhàng phối hợp, khẽ nghiêng người để tôi kéo xuống dễ hơn. Tôi muốn ngắm nhìn cái nơi ẩm ướt kia của em. Nhưng trong lòng lại nghĩ, em mà đạp phát nữa thì thôi xong.