sống tại bãi biển. Anh tự nhiên ước gì em cũng ở đây để cùng thưởng thức. Tôi tương đối thích trí, nên cũng thả lỏng một chút khi nói chuyện với cô. Tiếng cô cười lanh lảnh vang lên trong điện thoại. – Vậy bây giờ em không có phúc ăn rồi. Nhưng em không từ chối, nếu tối nay anh vẫn có nhã ý mời em? – Em cũng đang ở Quảng Ngãi à? – Vâng, em đang ở đây, em vào có chút công việc. Em ở cách Mỹ Khê khoảng 20 phút đi xe. Anh đang.