tung, không chủ đích. Rảnh việc, Liên chợt nghĩ đến bố chồng. Dạo gần đây ông vui vẻ, yêu đời hẳn ra. Rất năng nói, năng cười. Liên và anh Trường đoán không nhầm thì ông và cô Hằng xôi có tiến triển gì đó. Mặc dù ông chưa có thông báo gì chính thức, anh Trường và Nhóc Con có bóng gió hỏi ông thì ông chỉ cười trừ nói là không có gì. Nhưng linh tính của người đàn bà thường nhạy cảm hơn đàn ông, Liên biết chắc là bố đã “có gì” rồi, chữ “yêu” hiện rõ trên từng nét mặt, trên từng cử chỉ và câu