thằng Miên. Hắn thấy vậy thì nhả môi của cô ra, lè lưỡi với vẻ xin lỗi: – Chết mẹ… rách cái quần rồi… Phương đê mê, nắm cái đầu với mái tóc xoăn của hắn lại nói: – Hổng sao đâu… quần cũ mà… rách thì bỏ thôi… Rồi cô lại ịn môi hắn vào môi mình, tiếp tục cái màn nút lưỡi. Thằng Miên nghe Phương nói vậy thì khoái chí lắm. Lúc này cái eo quần đã bục ra nên bàn tay hắn có thể hoạt động mạnh hơn, không còn bị giới hạn như khi nãy nữa. Miên hôn Phương một lúc rồi bỏ cô ra. Hắn chồm xuống dưới háng cô để