Bữa cơm đơn giản lắm, nhưng đúng món tôi thích. Canh cua, cà muối. Em nhìn tôi ăn lộ rõ vẻ mặt hạnh phúc.
Lâu lắm tôi không có không gian thoải mái ngồi ăn thế này, món ăn cũng là khoái khẩu nên tôi đánh một hồi 3 bát, mà quên mất em ăn được bao nhiêu.
Ăn xong tôi phụ em dọn dẹp, rửa bát. Em đứng ở khu bếp gọt trái cây, nhìn lại chiếc váy tôi ưng nhất, bất giác nghĩ đến những lời em viết trong nhật ký.
Hóa ra lúc nào em cũng nghĩ đến tôi, quan tâm tôi hết mực. Còn tôi đúng là thời gian vừa rồi có lạnh nhạt hơn với em thật.