rõ trước mắt, một lớp màng trắng đang vây quanh chiếc lỗ tinh xảo kia. Hạnh ôm lấy gối nằm xuống nệm, mông vẫn vểnh lên tiếp nhận khúc thịt kia đâm vào. “ƯM… đừng sâu quá… Đau…” Hạnh lim dim mắt tận hưởng, không quên nhắc nhở. Nó cầm lấy khúc thịt, canh đúng vị trí rồi đâm thẳng vào trong đến khi cảm thấy bị chặn lại thì thôi. “Bạch bạch bạch… Bạch bạch bạch…” Cái tư thế này phải nó là quá tuyệt vời, cảm giác khúc thịt chạy bên trong hang động kia khác lạ hơn so với hai tư thế lúc nãy. Vừa dễ