được nên đành chấp nhận sự thật. Phúc ngồi suy nghĩ một lúc thì cũng ngộ ra chân lý, một cô gái ham tiền thì cần gì tình cảm của nó. Dưới danh nghĩa một cô gái đi khách, đã được thuê thì phải làm đúng trách nhiệm của người bị thuê. Phúc khẽ ôm eo Nhung rồi kéo cô lại gần. Đây là lần đầu tiên mà nó có thể chạm vào thân thể của Nhung, nhưng cảm giác mang lại cho nó đầy sự khinh bỉ. Phúc nhanh chóng hòa nhịp lại với mọi người, nó vui vẻ nâng ly lên cụng với Đức và Phương. “Vui vẻ rồi chứ.” Phương