ra ngoài, thấy thế thì tôi cởi áo khoác ra và đưa cho chị. “Áo khoác của em nè chị, chi mặc vào cho nó ấm không lại ngả bệnh nửa.” Chị my nhìn tôi rồi nói. “Thôi em mặc đi chị không sao đâu.” Tôi thấy thế thì tôi lấy cái áo lên cho chị rồi nói. “Chị không sao mà nhiều người có sao đó chị, nhờ chị mà biết bao nhiêu người mờ mắt kìa.” Tôi nói như thế thì chị ấy mới nhớ ra gì đó rồi nhìn xuống ngực mình rồi lấy áo mặc vào rồi chị ấy nói. “Chị cảm ơn em nhe.” Khuôn mặt chị ấy đỏ hồng lên vì